
咏梅王安石带注音
《咏梅》年代: 宋 作者: 王安石颇[pō]怪[guài] 梅[méi]花 [huā]不[bù]肯[kěn]开[kāi] ,岂 [qǐ]知[zhī]有[yǒu] 意 [yì]待[dài] 春[chūn]来[lái] 。
灯[dēng]前[qián] 玉[yù][miàn]披[pī]香[xiāng]出[chū],雪[xuě]後[hòu]春[chūn]容[róng]取[qǔ]胜[shèng]回[hu]。
触[chù]拨[bō]清[qīng]诗[shī]成[chéng]走[zǒu] 笔[bǐ],淋[lín]漓[lí]红[hóng] 袖[xiù] 趣[qù]传[chuán]杯[bēi]。
望[wàng]尘[bēi]俗[sú]眼[yǎn]那[nà] 知[zhī]此[cǐ],只[zhǐ]买[mǎi]夭[yāo]桃[táo][yàn]杏[xìng]栽[zāi]。
有毛主席诗词咏梅附拼音
fēng 风 yǔ 雨 sòng 送 chūn 春 guī 归 ,fēi 飞 xuě 雪 yíng 迎 chūn 春 dào 到 。
yǐ 已 shì 是 xuán 悬 yá 崖 bǎi 百 zhàng 丈 bīng 冰 ,yóu 犹 yǒu 有 huā 花 zhī 枝 qiào 俏 。
qiào 俏 yě 也 bú 不 zhēng 争 chūn 春 , zhī 只 bǎ 把 chūn 春 lái 来 bào 报 。
dài 待 dào 到 shān 山 huā 花 làn 烂 màn 漫 shí 时 , tā 她 zài 在 cóng 丛 zhōng 中 xiào 笑 。
卜算子咏梅注音全文
bǔ sùan zi yǒng méi 卜 算 子 · 咏 梅陆游yì wài duàn qiáo biān jì mò kāi wú zhǔ 驿 外 断 桥 边, 寂 寞 开 无 主。
yǐ shì huáng hūn dú zì chóu gèng zhuó fēng hé yǔ 已 是 黄 昏 独 自 愁, 更 著 风 和 雨。
wú yì kǔ zhēng chūn yī rèn qún fāng dù 无 意 苦 争 春, 一 任 群 芳 妒。
líng luò chéng ní niǎn zuò chén zhǐ yǒu xiāng rú gù 零 落 成 泥 碾 作 尘, 只 有 香 如 故。
咏梅的诗句语音怎么读
咏梅[ 宋 ] 释文珦万木凋零尽,知经几度霜。
独余冰玉质,薰得梦魂香。
影入清泉唐,声传画角长。
每因春烂漫,惆怅失孤芳。
yǒng méi [ sòng ] shì wén xiàng wàn mù diāo líng jìn ,zhī jīng jǐ dù shuāng 。
dú yú bīng yù zhì ,xūn dé mèng hún xiāng 。
yǐng rù qīng quán táng ,shēng chuán huà jiǎo zhǎng 。
měi yīn chūn làn màn ,chóu chàng shī gū fāng 。



